"Vừa rồi Đàn Nô đang tắm gội, con đợi một lát không thấy hắn ra, bèn qua xem thử, nào ngờ thấy hắn té xỉu trong thùng tắm."
Vệ Dương thị lòng dạ rối bời lo cho nhi tử, chẳng mấy để tâm xem Tích Thúy rốt cuộc đang nói gì, liền lại cúi đầu xem tình hình của Vệ Đàn Sinh. Thấy sắc mặt hắn trắng bệch, trong lòng càng thêm sốt ruột, vội quay đầu lại hỏi: "Đại phu đâu? Đại phu đã mời tới chưa?"
Tích Thúy: "Vừa mới sai người đi mời, con nghĩ lúc này chắc cũng sắp tới rồi."
Vệ Dương thị lúc này mới thoáng thở phào nhẹ nhõm, nhưng không nén được lại lẩm bẩm hỏi một tiếng: "Sao đang yên đang lành lại ngất đi được nhỉ."
Tích Thúy nhìn nam nhân lún sâu trong chăn đệm, ánh mắt chợt lóe lên đôi phần, chẳng thể nói rõ là cảm xúc gì.
Vừa rồi lúc nàng giúp hắn mặc y phục, đã thấy rõ ràng trên làn da trắng như ngọc của thanh niên, những vết thương màu nhạt chồng chéo lên nhau, có vết vừa mới kết vảy là vết thương mới, có vết là sẹo cũ, miệng vết thương đều không sâu, lại còn giấu ở những nơi cực kỳ kín đáo, không phải ở bẹn đùi, thì cũng là mặt trong cánh tay, thậm chí trên đầu ngón tay cũng có vài vết sẹo mờ nhạt.
Tích Thúy không cách nào hình dung được cảm giác kinh sợ khi nhìn thấy những vết sẹo dữ tợn đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play