Vệ Đàn Sinh ôm nàng thật chặt, hơi thở cũng như quấn quyện thành từng sợi rối vào lúc này.
Trăng ngoài cửa sổ lên càng cao, chút ánh trăng vàng óng ấy lại mang theo sắc trắng lạnh lẽo có phần đau khổ.
Thiếu nữ trong lòng hơi nghi hoặc, lại như mơ hồ cảm nhận được điều bất thường nơi hắn, nàng nắm lấy vạt áo hắn, cùng hắn ôm chặt lấy nhau, da thịt nóng bỏng áp sát một chỗ, nóng đến mức tim hắn dường như cũng đang run rẩy.
Hắn ngước mắt mới phát hiện nàng gầy gò đến kinh người, ôm vào lòng như có thể sờ thấy cả xương cốt dưới lớp da thịt, hai bên má hóp lại thành một đường nhọn, mái tóc đen nhánh, càng làm nổi bật sắc mặt tái nhợt, chút môi son chỉ phớt một màu hồng nhạt, tựa như máu đã chảy cạn khô.
Đây là lần đầu tiên hắn thực sự nhìn chăm chú nàng bằng mắt.
Trước đây hắn chưa bao giờ nhìn kỹ nàng lấy một lần. Hắn có thể thấy được vẻ đẹp của Ngô Hoài Phỉ, thấy nàng ta đẹp dịu dàng như đóa trà trắng nở rộ trong mưa, hắn tỉ mỉ che chở đóa trà trắng của hắn, tận tâm bảo vệ nàng ta không chịu chút gió mưa nào.
Nhưng hắn lại chưa từng chăm sóc nàng nửa phần, những nỗi khổ đó nàng đều một mình nuốt xuống, những mưa gió đó nàng một mình gánh chịu, nàng tựa như một đóa dã liên nở rộ bên ngôi chùa trên núi giữa rặng mây đỏ, một đóa hoa nhỏ bé, vẫn cứ phô trương, bị mưa gió vùi dập đến không ngóc nổi eo lưng, ép thẳng xuống bùn lầy, nhưng sau khi mưa tạnh lại lặng lẽ vươn thẳng người dậy, vụng về nở rộ trước mắt hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT