Tích Thúy tìm một quán nhỏ ngồi xuống, gọi một chén hoành thánh chậm rãi ăn. Nàng vừa ăn cơm xong, không đói lắm, chỉ là bị nhốt lâu ngày có chút thèm, muốn nếm thử mùi vị, vừa ăn, Tích Thúy vừa bình tĩnh nhìn đường phố dài trước mắt.
Trên đường có người bán hoa, cũng có người bán nước đường, vải vóc, bánh nướng, vô cùng náo nhiệt.
Cửa tiệm thuốc cách đó không xa, một thanh niên mảnh khảnh bước ra, hắn còn chưa đi xuống bậc thềm ngắn, lại quay đầu nhìn tiểu dược đồng giữ cửa tiệm thuốc. Dược đồng lắc đầu với hắn, hắn mím chặt môi, thần sắc buồn bã có phần thất vọng, lững thững đi xuống.
Thìa hoành thánh của Tích Thúy không giữ được, “cộp” một tiếng rơi vào trong chén canh, bắn vài giọt nước canh lên tay. Chưa kịp lau nước sốt trên tay, Tích Thúy đặt thìa xuống, ánh mắt dừng trên người thanh niên, hơi lộ vẻ ngạc nhiên.
Thanh niên đó là Cố Tiểu Thu.
Nhiều ngày không gặp, thần sắc hắn trông có vẻ hơi thê thảm, dù mặt trời trên cao, mặt vẫn phảng phất chút sắc trắng lạnh lẽo, đi lại giữa đám đông, cũng phảng phất như một bóng du hồn.
Tích Thúy vốn định gọi hắn lại, nhưng nghĩ đến Vệ Đàn Sinh, lại mím môi lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT