Chờ bóng dáng Vệ Đàn Sinh và Ngô Hoài Phỉ dần khuất dạng, Tích Thúy mới xoay người rời đi, tìm đến người tiếp khách trong chùa Không Sơn, nói rõ ý muốn ở lại đây một thời gian.
Hiện giờ đang là đầu xuân, chùa Không Sơn có không ít thư sinh đến ở nhờ.
Nếu chưa gặp Ngô Hoài Phỉ, Tích Thúy vốn định giả làm thư sinh, nhưng vì Ngô Hoài Phỉ đã nhận nhầm nàng là Cao Khiên, nàng chỉ đành "đâm lao thì phải theo lao".
Nàng nói là vì ngày sinh của Cao lão phu nhân sắp đến, muốn ở trong chùa cầu phúc, và tự tay chép một quyển kinh Phật để chúc thọ.
Khi giải thích, Tích Thúy đặc biệt để ý đến sự thay đổi trong sắc mặt của đối phương.
Có lẽ vì người xuất gia luôn ở trong chùa, không hiểu sự hiểm ác của lòng người, người tiếp khách không hề nghi ngờ thân phận của nàng. Cũng có thể là vì nàng ở núi Biều Nhi quá lâu với bọn sơn tặc, hành vi cử chỉ, đi đứng ngồi nằm đều không giống một cô nương.
Giả nam nhân, nàng đâu phải lần đầu, thao tác thuần thục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT