Tích Thúy dúi chén trà vào tay hắn, ngồi xuống bên mép giường, nhìn đôi mắt màu đỏ tím của hắn, hỏi: “Vậy tiểu sư phụ thấy lấy thân báo đáp thế nào?”
Vệ Đàn Sinh cũng không kinh ngạc, thần sắc an nhiên: “Nương tử sao lại nói lời này?”
Tích Thúy chỉ là thuận miệng nói vậy thôi, căn bản không trông mong Vệ Đàn Sinh sẽ đáp ứng nàng.
Nàng nghiêng đầu, nhìn hắn, dùng tình cảm chân thành mà nói: “Bởi vì tiểu sư phụ trông rất đẹp mà.”
Vệ Đàn Sinh nhìn chăm chú nàng hồi lâu, đột nhiên lại cười: “Nương tử nói đùa rồi,” hắn nói, “Ta đã là đệ tử cửa thiền, sao có thể cưới gả được.”
Đã sớm đoán được sẽ bị hắn từ chối thẳng thừng rõ ràng như vậy, Tích Thúy cũng không xấu hổ: “Ta tạm thời cũng chưa nghĩ ra muốn báo đáp cái gì, không bằng cứ để đến sau này, chờ lúc nào ta nghĩ ra, lại đến đòi ngươi cũng không muộn.”
Vệ Đàn Sinh gật đầu đáp: “Cũng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT