Nhận lấy thuốc Hải Đường đưa tới, Tích Thúy nín thở uống một nửa, còn thừa lại hơn nửa chén.
Cuống lưỡi vừa đắng vừa tê, thật sự là uống không nổi nữa.
Bèn ngậm một viên mứt hoa quả, chậm rãi uống tiếp.
Nhìn cửa sổ đóng chặt, ngửi mùi than hòa lẫn mùi thuốc trong phòng, Tích Thúy nhíu mày: “Mở hé cửa sổ ra một chút, cho thoáng khí.”
Hải Đường cầm chén không về: “Nương tử bệnh vừa mới đỡ, vẫn là không nên để gió lạnh vào quá.”
Tích Thúy: “Chút gió lạnh này không sao đâu.”
Ảnh hưởng do nguyên chủ tạo ra quá sâu đậm, tính tình lại hỉ nộ vô thường, Hải Đường không dám làm trái ý nàng, đành phải đi đến trước cửa sổ hé mở cửa ra một khe nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play