Lâm Trạch tự nhận mình là người khá có lòng trắc ẩn, nhưng lòng trắc ẩn của hắn không có nghĩa là tùy tiện giúp đỡ người khác miễn phí.
Người xưa có câu rất đúng: cho cá không bằng dạy cách bắt cá. Đồ cho không thì ai cũng dễ coi là chuyện đương nhiên, chỉ có trao đổi công sức mới là con đường lâu dài và hợp lý. Nếu không, sao lại có chuyện “anh em ruột cũng tính sổ rõ ràng” chứ?
Hắn cũng không phải lấy cớ, bởi vì trong nhà đúng là đang thiếu người làm việc vặt. Hắn thì bận lo làm ăn với ôn tập, Chương Tụ cũng phải hỗ trợ công việc lại còn học hành. Hai người họ đã nhiều ngày phải thức khuya mới được chợp mắt.
Chuyện này không chỉ ảnh hưởng sức khỏe, mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh hoạt về đêm của phu phu.
Nếu hôm nay Trương Thạch Đản Nhi không đến, có lẽ mấy hôm nữa hắn cũng tính đi mua hoặc mướn một bà lão về chuyên lo việc nhà. Bà cháu nhà họ Trương coi như gặp may đúng lúc.
“Lâm… Lâm tiên sinh, người nói thật sao?”
Trương Thạch Đản Nhi tuy còn nhỏ nhưng rất chín chắn. Nghe Lâm Trạch nói xong, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play