Hứa Ngôn Thừa chẳng chút lo lắng về đêm tân hôn, bởi theo nguyên tác, hoàng đế chỉ làm lễ xong liền rời đi, không hề lưu lại.
Thế giới này tuy có phân biệt ca nhi và nam nhi, song không khắt khe như cổ đại ở thế giới cũ. Ca nhi vẫn được ra ngoài kết giao, duy chỉ không thể tham chính. Khi xuất giá cũng không cần che mặt, nhờ vậy, Hứa Ngôn Thừa có thể dễ dàng quan sát khắp phòng.
Nguyên chủ là một kẻ ngốc, Hứa Ngôn Thừa chưa vội để bản thân “tỉnh lại”. Không nói đến việc bị phi tần chèn ép, chỉ riêng chuyện “bỗng dưng thông minh” sau bao năm đần độn đã đủ khiến người sinh nghi.
Trước khi cậu đến, nguyên chủ vừa ngoan ngoãn hoàn thành nghi lễ, đang ngồi trên giường, mải mê nghịch món đồ chơi trong tay. Các cung nhân xung quanh đều im lặng cúi đầu, chỉ có một ca nhi tên Tống Phương — thị tòng luôn theo hầu nguyên chủ — thỉnh thoảng thấp giọng trò chuyện, dịu dàng hết mực.
“Phương Phương, A Thừa đói quá rồi…” Hứa Ngôn Thừa lục lại ký ức, cố gắng mô phỏng dáng vẻ nguyên chủ khi xưa.
“Công tử cố gắng đợi thêm một lát thôi, chờ bệ hạ giá lâm thì lập tức có món ngon đưa đến ngay. Tống Phương đã chuẩn bị sẵn những món công tử yêu thích rồi, ngoan thì mới được ăn đấy nha.”
“Vậy… được.” Hứa Ngôn Thừa khẽ đáp, còn định cất lời thì ngoài cửa đã vang lên tiếng động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play