“Cũng… không đến nỗi tệ.” Từ Lĩnh thở phào nhẹ nhõm.
Ninh Sanh thấy cậu còn sống là được, vậy là ổn.
Quả nhiên, cậu xuống cầu thang, tiện tay quăng lại máy sấy tóc cho Từ Lĩnh.
Từ Lĩnh còn chưa kịp nhận thì đã… gục đầu ngủ luôn.
Ninh Sanh: “…”
Không đánh cậu ta là hiếm rồi. Cậu chủ động thu lại máy sấy, nhét vào ngăn tủ.
Mưa ngoài trời càng lớn, Ninh Sanh chui lại vào chăn, âm thầm thấy may mắn vì tối nay không ngủ lại nơi cũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT