Edit Ngọc Trúc
Ngày hôm sau, trời âm u nặng nề.
Mây đen phủ kín bầu trời, cả không gian như sụp xuống trong bóng tối dày đặc, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể trút xuống một trận mưa lớn như trút nước.
Diệp Trường Sinh lại một lần nữa bị Hạ Cửu Trọng ôm bay thẳng đến bên Cự Thạch Trận. Không biết có phải là bay nhiều thành quen thật rồi không, lần này tuy đầu hắn vẫn choáng váng mắt hoa, nhưng ít ra lúc chạm đất cũng không đến mức hai chân mềm nhũn như trước nữa.
Gió quất từng cơn dữ dội, trong gió có thể nghe thấy tiếng rít gào xuyên qua núi rừng, nhưng tất cả những âm thanh đó dường như chẳng chút liên quan gì đến nơi này. Diệp Trường Sinh đứng trước Cự Thạch Trận, nhìn trận pháp trước mắt có thể hấp thu hoàn toàn cả phong năng lượng, bất giác cảm thấy đau đầu.
“Ngươi thật sự muốn thử?” Hạ Cửu Trọng nghiêng đầu liếc hắn một cái, “Bản tôn không rành trận pháp. Nếu ngươi xảy ra chuyện trong đó, bản tôn cũng không dám chắc có thể mang ngươi ra ngoài an toàn.”
Diệp Trường Sinh gật đầu: “Tôi có chừng mực. Lần này chỉ là vào xem một chút, nếu thấy có gì không ổn, tôi sẽ lập tức rút lui.” Hắn ngước mắt liếc Hạ Cửu Trọng, thấy sắc mặt người kia có chút vi diệu, bèn cong môi cười cười, trêu chọc: “Sao vậy, đột nhiên nghĩ thông rồi, muốn thay tôi vào trận hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play