Edit Ngọc Trúc
Căn cứ vào những nguyên tắc có thể linh hoạt, trong đầu nhanh chóng loại bỏ hết những nơi tiêu tốn chi phí cao nhưng lại không đảm bảo được không gian riêng tư cho cuộc trò chuyện, Diệp Trường Sinh chỉ suy nghĩ ba giây, liền dứt khoát chọn cách trực tiếp đưa Trình Thi Miêu đến căn phòng nhỏ tồi tàn của mình.
Hắn dùng chìa khóa mở cửa, tùy tiện đổi dép lê, bảo Trình Thi Miêu ngồi xuống ghế sofa, sau đó lẹp xẹp bước vào bếp, lôi ra một túi đường cát không rõ mua từ lúc nào, xúc mấy muỗng lớn bỏ vào bình giữ nhiệt cỡ bự, đổ thêm nước ấm rồi khuấy đều, sau đó bưng nước ra phòng khách đưa cho Trình Thi Miêu:
“Uống nước trước đi.”
Trình Thi Miêu khẽ giật giật mắt, nhìn cái bình giữ nhiệt trong tay Diệp Trường Sinh vài lần, rồi theo phản xạ lộ ra vẻ đề phòng:
“Cái này là gì?”
“Nước đường.” Diệp Trường Sinh đáp, rồi từ cái bình to kia cũng tự rót cho mình một chén nhỏ uống một ngụm. Hắn lại nhìn sang Hạ Cửu Trọng bên cạnh, đưa nửa ly còn lại cho hắn, cười tủm tỉm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT