Lại có khi, hắn là giả vờ ngốc nghếch, thực chất thừa biết, âm thầm cấu kết với lão Trần?
Vốn dĩ đại sảnh đang bận rộn náo nhiệt, giờ đã lặng xuống ai nấy đều dõi theo xem tình hình sẽ phát triển ra sao.
Lục Tu Viễn không để ý đến việc hắn bị người ta gán cho cái mũ không đúng, thản nhiên hỏi ngược lại: “Nếu ngươi theo Hứa đại phu học nhiều năm, vậy hẳn là thuộc nằm lòng bài thuốc trong ‘Thiên kim phương’ của Tôn Tư Mạc rồi chứ?”
Thạch Trúc nghi hoặc nhìn hắn một cái, không hiểu sao lại nhắc đến chuyện này, nhưng vẫn gật đầu.
“Trong quyển đầu của ‘Thiên kim phương’ phần ‘Đại y chân thành’ có viết: ‘Khám bệnh cứu người, cần thấu hiểu lòng người. Quan sát hình tướng, không được sai lệch. Nơi ra toa thuốc tuyệt đối không được nhầm lẫn.’ Câu này còn nhớ không?”
Trên mặt Thạch Trúc hiện lên một tia tủi hổ, “Tại hạ đương nhiên nhớ rõ, chỉ là không biết Lục tú tài hỏi câu này là có ý gì? Là để nhục mạ ta sao?”
Lục Tu Viễn ngạc nhiên nhìn hắn, “Nhục mạ gì chứ, ngươi nghĩ nhiều rồi. Chữa bệnh cứu người là việc cẩn trọng, ta thấy ngươi ngay cả việc phân biệt cơ bản nhất về dược liệu còn làm chưa xong, chi bằng theo Hứa đại phu học thêm vài năm cơ sở đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT