Hai người chưa nói vài câu, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, theo sau chính là âm thanh của Chu Tọa Vân, Chu An nhìn Tô Lương Thiển một cái, đáp một tiếng “vào đi”, cửa từ bên ngoài bị đẩy ra, Chu Tọa Vân từ bên ngoài đi đến.
Lúc Chu Tọa Vân được gọi tới mới biết được Tô Lương Thiển đang ở trong phủ, thấy nàng ngồi đối diện Chu An, cung kính kêu một tiếng Tô muội muội, sau đó lại gọi tiếng phụ thân, đứng ở giữa bàn.
“Mưa to không ngừng, dân chúng gặp tai hoạ tăng lên từng ngày, Hoàng thượng phái Tô muội muội con chủ trì việc này, ta cùng giúp đỡ, con đi theo học tập một chút, đọc sách không sai, nhưng cả ngày chỉ biết liều chết đọc sách thì không thành được đại sự.”
Chu Tọa Vân nghe Chu An nói như vậy thì biết chuyện xảy ra vào triều sớm mình vừa nghe được là thật, ánh mắt nhìn Tô Lương Thiển càng thêm kính nể.
“Ở kinh thành, nơi gặp tai hoạ nghiêm trọng nhất chính là Tây Thành, mấy địa phương lân cận kinh thành, Cù Châu, Bình Lang, Nam Qua là mấy nơi chịu tai hoạ nghiêm trọng nhất, nhất là Nam Qua, bởi vì dân chạy nạn tụ tập ở ngoại thành càng ngày càng nhiều, mấy ngày trước, đã không cho bọn họ vào thàn nữa rồih, mưa to liên miên, bọn họ ngay cả nơi để đặt chân cũng không có, lại càng đừng nói đến ăn no mặc ấm.”
Chu An đầu tiên là kinh ngạc bất ngờ, sau đó lại cảm thấy Tô Lương Thiển hiểu biết như vậy cũng hợp lý.
Hoàng thượng để cho nàng chủ trì có lẽ muốn để nàng được danh, có thể được công đầu, nhưng nữ tử thông minh dám làm như vậy, sao sẽ không biết gì được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT