Chiêu Mông công chúa cầm khăn lau nước mắt, hít sâu một hơi, "Tại sao nói đi đi?"
Tô Lương Thiển giải thích: "Không phải đã nói rồi sao? Đi gặp trưởng bối của Tạ Vân Dịch, hơn nữa cuộc sống của ta một năm nay ở kinh thành công chúa cũng biết rõ, bản thân ta cũng muốn đi ra ngoài hít thở không khí."
Tô Lương Thiển tươi cười, vô cùng sảng khoái, làm Chiêu Mông công chúa cảm thấy chính mình lại tiếp tục giận dỗi khó chịu chính là chuyện bé xé ra to.
"Đại nhân."
Tiêu Bằng Vọng thấy Chiêu Mông công chúa cùng Tô Lương Thiển nói chuyện xong mới tiến lên, cung kính đối mặt với Tô Lương Thiển chắp tay thi lễ.
Tô Lương Thiển nghĩ đến lúc nãy mình ở trong xe ngựa, Chiêu Mông công chúa cùng Tiêu Bằng Vọng đứng chung một chỗ, hơn nữa khoảng cách rất gần, chỉ chỉ hai người bọn họ, cười hỏi: "Ngươi, các ngươi…"
Chiêu Mông công chúa đỏ mặt, Tiêu Bằng Vọng gãi gãi đầu, cũng có chút ngượng ngùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT