"Ngoại tổ mẫu cữu mẫu làm sao vậy, giống như sinh ly tử biệt vậy, con chỉ là cùng Tạ Vân Dịch đi đến nhà chàng, cũng không phải là không trở về, con vẫn sẽ trở về, con đi theo Tạ Vân Dịch bái kiến tổ phụ chàng chỉ là một phần lý do. Khoảng thời gian một năm này con vẫn luôn ở kinh thành, mỗi ngày đều là người lừa ta gạt, tranh đấu với nhau, con muốn nhân cơ hội này đi ra ngoài giải sầu một chút. Con đi đến đâu cũng đều sẽ sai người thông báo cho mọi người, nếu ngoại tổ mẫu nhớ con thì phái người đến nói cho con, con sẽ mau chóng trở về. Cho dù con gả đến nơi nào, nơi này vẫn luôn là nhà của con, mọi người vẫn mãi là người thân của con."
Đúng là nàng đã đồng ý với Khánh Đế, nhưng nàng không phải quân tử, không phải mỗi một lời hứa hẹn đều sẽ nhất định làm theo, chuyện này chủ yếu vẫn phải xem xét ý kiến của nàng. Hơn nữa với tình huống hiện tại của Khánh Đế cũng không biết ông ta có thể sống qua năm nay được không.
Thẩm lão phu nhân thở dài, "Chúng ta chỉ là lo lắng, xa xôi như vậy, con…"
Tô Lương Thiển cười hỏi: "Lo lắng gì? Lo lắng con bị bắt nạt sao? Ngoại tổ mẫu, cữu mẫu, người cảm thấy ta dễ bị bắt nạt vậy sao? Người bắt nạt con đâu có ai sống được yên ổn? Hơn nữa Tạ Vân Dịch che chở cho con còn không kịp, con không bắt nạt chàng là may rồi."
Thẩm lão phu nhân cùng Thẩm Đại phu nhân nhìn dáng vẻ tràn đầy tự tin của Tô Lương Thiển, bật cười.
Quả thật Tô Lương Thiển không phải là Thẩm Kỳ Thiện, với cái tính tình không chịu thiệt của nàng, ai chọc đến nàng thì người đấy xui xẻo, quả thật là bọn họ lo nghĩ nhiều rồi.
Thế nhưng điều khiến hai người càng vui vẻ yên tâm hơn chính là vẻ mặt của Tô Lương Thiển mỗi khi nhắc đến Tạ Vân Dịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT