Ánh mắt Tô Lương Thiển nhìn theo những người mang theo đồ nghi trượng tiễn Thái tử nhảy múa ồn ào nhìn lại nàng nơi này, biết là bọn họ nghe thấy rồi.
“Hiện tại chúng ta có thể đi ra ngoài nhìn xem tình hình rồi, Tiêu Bằng Vọng, ngươi cho người ta đem lương thực vận chuyển đi, nấu cháo thì bên trong cho thêm chút muối.”
Tô Lương Thiển xoay người dẫn đầu, xuống cổng thành, Chu An cùng Tiêu Bằng Vọng nhìn nhau một cái, Chu An trên mặt mang ý cười, ông cảm thấy, cộng sự cùng Tô Lương Thiển thật sự là chuyện vui có thể bớt lo đi nhiều, cũng không cần dùng đầu óc.
Chu Tọa Vân nhìn bóng dáng của Tô Lương Thiển, có chút sững sờ, trong lòng vẫn cảm thán như trước, rõ ràng còn nhỏ hơn hắn, sao lại có thể hiểu biết như vậy?
Đoàn người Tô Lương Thiển ra khỏi cổng thành, binh sĩ trên cổng thành hét to dựa theo ý của Tô Lương Thiển lúc này mới dừng lại, cùng theo đi xuống.
Chuyện hôm qua trên triều, kỳ thật đã truyền ra ngoài thành rồi, nhưng vẫn có rất nhiều dân chúng không biết, nhưng hiện tại đều biết cả rồi, bọn họ thấy Tô Lương Thiển đi ra, đi tới hướng của bọn họ, không tự giác nhìn về hướng của nàng, trong mắt tràn đầy mong đợi.
Phía sau Tô Lương Thiển, trừ Chu An, còn có mấy xe chứa lương thực, trên đó dùng nhựa che phủ, phòng ngừa bị dính nước mưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT