Cháo trắng, màn thầu, dưa muối, mấy thứ này, Chiêu Mông công chúa đều nếm qua, nhưng đồ ăn trong cung, màu sắc hương vị đều rất cầu toàn, cùng là những thứ này nhưng sẽ không như vậy, hơn nữa cũng không kết hợp đơn giản như vậy, nhất là bữa trưa là bữa ăn chính.
Tiêu Bằng Vọng nhìn Chiêu Mông công chúa, “Nạn dân ăn cái gì, Tô đại nhân ăn cái đó, đã nhiều ngày nay Tô đại nhân vẫn ăn như vậy, có lúc ban đêm cũng ở nơi này, buổi trưa thế này đã xem như là tốt rồi.”
Sau khi Tô Lương Thiển đề xuất lấy lều trại lúc chiến tranh của hộ bộ ra cấp cho nạn dân trước để vượt qua cửa ải khó khăn, Chu An xin chỉ thị của Hoàng đế, sau khi được Hoàng đế đồng ý, đem từng bộ lều trại trong phủ hộ bộ mang ra. Ngoài ra, trước đó Tô Lương Thiển dùng bạc thắng cược, để Quý Ngôn Tổ mua số lượng lớn lều trại, y phục, lương thực, còn có dược liệu và nhiều thứ khác, mấy thứ kia, nàng vốn chuẩn bị đưa tới cho bách tính ở Tứ Thủy, nhưng hiện tại, tạm thời còn chưa cần, nên nàng cho người mang đến một bộ, cho dân chúng ngoài thành dùng, phần lớn là người già ốm yếu và phụ nữ có thai, về phần người trẻ tuổi…
Hiện tại ban đêm trời không mưa, thời tiết cũng ấm áp, ban đêm mặc dày chút, bên ngoài cũng không phải không thể phơi nắng, cho nên vấn đề chỗ ở miễn cưỡng xem như được giải quyết cơ bản.
Có thời điểm quá bận rộn, Tô Lương Thiển ban đêm sẽ ở ở ngoài thành.
Đây cũng là chỗ mà Tô Lương Thiển khiến cho Tiêu Bằng Vọng bội phục, rõ ràng là thiên kim nuôi dưỡng trong khuê phòng, lại không kiêu xa, mức độ chịu khổ làm cho người ta giật mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play