“Ngoại tổ mẫu, ngài làm gì vậy? Nếu như mẫu thân thấy được, chắc chắn sẽ trách con!”
Dạ Tư Tĩnh đã gần mười năm không gặp Thẩm lão phu nhân, nhưng trong quá khứ lúc ở Thẩm phủ hắn đều gọi Thẩm lão phu nhân là ngoại tổ mẫu, mấy năm nay ở trong lãnh cung Hiền phi cũng sẽ thỉnh thoảng nói với hắn về người và việc ở Kinh Quốc Công phủ, cho nên một tiếng ngoại tổ mẫu này Dạ Tư Tĩnh gọi rất thuận miệng, một chút cũng không ngượng ngùng.
Thẩm lão phu nhân vốn đã khống chế được cảm xúc, nghe Dạ Tư Tĩnh nhắc tới Hiền phi thì vành mắt đỏ lên, vịn tay Dạ Tư Tĩnh đứng lên, dùng thanh âm nghẹn ngào, run rẩy hỏi: “Hiền phi nương nương mấy năm nay có tốt không?”
Dạ Tư Tĩnh nghiêm túc suy nghĩ một chút, “Cuộc sống tuy rằng khó khăn nhưng con cùng mẫu thân đều rất vui vẻ thỏa mãn, hơn nữa nhờ phúc của biểu tỷ con hiện tại đã ra khỏi lãnh cung ở bên cạnh Hoàng tổ mẫu, Hoàng tổ mẫu đối xử với con rất tốt, còn có mẫu thân bà ấy tuy ràng ở trong lãnh cung nhưng ăn mặc đều có người hầu hạ, tất cả đều rất tốt ạ, ngoại tổ mẫu không cần lo lắng.”
Dạ Tư Tĩnh đỡ Thẩm lão phu nhân ngồi lại vị trí ban đầu sau đó lui về sau mấy bước, quỳ trên mặt đất, “Dạ Tư Tĩnh xin vấn an ngoại tổ mẫu, ngoại tổ mẫu thân thể khỏe mạnh.”
Dạ Tư Tĩnh vững vàng khấu đầu ba cái, Tô Lương Thiển nhìn một màn trước mắt này, trong lòng trăm mối ngổn ngang, trong nhất thời cũng không nói nên lời tư vị trong lòng, mắt mũi đều chua xót trào ra.
Nàng ở bên người Dạ Tư Tĩnh quỳ xuống, cũng hướng Thẩm lão phu nhân hành một lễ lớn, Thẩm Đại phu nhân cầm khăn lau nước mắt, mà Thẩm lão phu nhân sớm đã là nước mắt rơi như mưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT