Tiêu Bằng Vọng thấy Tô Lương Thiển không trách hắn ta, nhẹ nhàng thở ra, đồng thời trong lòng càng thêm tự trách, cũng càng thêm cảm thấy Tô Khuynh Mi quá đáng, Tô Lương Thiển lấy ơn báo oán, nàng ta lại một chút cũng không biết cảm ơn còn nơi chốn gây phiền toái và khó xử cho nàng.
“Ta thay biểu muội tạ lỗi với ngươi, cảm ơn ngươi hôm nay ở trước mặt Hoàng thượng thay nàng cầu xin nói chuyện.”
Tiêu Bằng Vọng đi theo phía sau Tô Lương Thiển, rũ đầu xuống, thật giống như đã làm điều gì đó có lỗi với Tô Lương Thiển.
“Nàng là nàng, ngươi là ngươi, người phạm sai lầm là nàng, cùng ngươi có quan hệ gì? Ngươi cùng nàng không giống nhau, ngươi không cần thay nàng ta xin lỗi, không cần thiết.”
Tô Lương Thiển nhìn Tiêu Bằng Vọng, trên mặt không có một chút trách cứ, cả người vừa ôn hòa vừa khoan dung.
Tiêu Bằng Vọng nhìn Tô Lương Thiển, cụp mí mắt, “Nàng ta dù sao cũng là biểu muội của ta, hơn nữa, trật tự khu thiên tai, an toan của nạn dân vốn chính là trách nhiệm của ta, là ta đã thất trách, phụ sự tín nhiệm của ngươi, nếu như ta sớm có mặt ở Đông thành thì sẽ không xảy ra sự tình như vậy.”
Tiêu Bằng Vọng giống như lúc ở trước mặt Khánh đế, ôm trách nhiệm lên người mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT