Vẻ mặt Thu Linh cũng là khinh thường, Tô Khuynh Mi vô sỉ ích kỷ, quả thực không ai bằng.
"Việc này, ta không thể giúp cái gì, còn phải dựa vào chính ngươi."
Tô Khuynh Mi nghe Tô Lương Thiển nói nàng ta dựa vào chính mình, trong ánh mắt không gì gì sáng bừng lên ảm đạm xuống, rướn dài cổ há mồm định nói, Tô Lương Thiển ngắt lời nàng ta nói: "Thất hoàng tử cùng mấy người Thái tử đi Tứ Thủy, trong một khoảng thời gian chắc chắn sẽ không thể về. Thừa dịp khoảng thời gian này, ngươi có thể nghĩ lại thật tốt, làm sao cứu vãn được hôn sự này."
Đại não Tô Khuynh Mi trống rỗng, mờ mịt lại bất lực, căn bản là nghĩ không ra được ý gì, nàng ta theo bản năng đem tất cả chờ đợi đều ký thác ở trên người Tô Lương Thiển.
Nét cười nhạt trên mặt Tô Lương Thiển chưa giảm, "Tuy rằng đây không phải lần đầu tiên muội muội cầu xin ta như vậy, nhưng ăn nói khép nép như vậy còn quỳ xuống, làm tỷ tỷ, ta tự nhiên sẽ không đứng nhìn làm ngơ bỏ mặc. Nhưng là, trước mắt ta không có cách, nếu ta nghĩ được chắc chắn sẽ giúp muội muội. Dù sao lúc trước mối hôn sự này của muội muội cùng Thất hoàng tử, vẫn là do ta thúc đẩy trong mơ hồ, lần đầu tiên ta làm bà mối, tất nhiên là muốn thành công."
Được Tô Lương Thiển nhắc nhở, Tô Khuynh Mi rất nhanh nhớ tới, cửa hôn sự này của nàng ta cùng Dạ Phó Minh, quả thật có bút tích của Tô Lương Thiển ở bên trong.
"Mấy người Thất hoàng tử còn không biết khi nào thì trở về, thời gian còn sớm, nếu muội muội biểu hiện tốt, khiến ta vừa lòng, ta hẳn là có thể nghĩ ra được cách."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play