Nàng ta uất ức lại thương tâm, Tiêu Yến quay đầu đi chỗ khác, không nhìn nàng ta, tiếng nói lạnh nhạt nói: "Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?"
Tô Khuynh Mi không trả lời, Tiêu Yến nhìn nàng ta một cái rồi tiếp tục nói: "Con là miếng thịt từ trên người ta rơi xuống, con là người như thế nào, qua những năm trước ta không thấy rõ. Nhưng trong khoảng thời gian này ta còn có cái gì mà không hiểu, con là không có việc là sẽ không lên điện Tam Bảo, không có việc con sẽ không tới tìm ta. Nói đi, là có chỗ nào cần đến ta rồi à?"
"Mẫu thân!"
Tô Khuynh Mi uất ức lại thương tâm, ở cạnh giường ngồi xuống, nước mắt rớt xuống, "Mẫu thân sao người có thể nói như vậy?"
Tiêu Yến thấy Tô Khuynh Mi rơi nước mắt, mềm lòng vài phần, nhưng trên mặt vẫn không buông lỏng, "Không nói như vậy, vậy nói thế nào? Con cho rằng ta ngốc, cái gì cũng không biết, ta biết cả rồi, con lại ầm ĩ ra chuyện, còn gây ra mấy mạng người, quậy đến trước mặt Hoàng thượng. Chuyện lớn như vậy, con tìm ta làm được gì, cữu cữu con không có ở đây, hiện tại tình huống của ta như thế nào, con còn không biết sao? Con tìm ta cũng vô dụng, ta căn bản không giúp được gì!"
Giọng điệu Tiêu Yến có chút hổn hển, rất nổi nóng.
Chuyện bên Đông thành ầm ĩ lớn như vậy, sau khi xảy ra chuyện, Tô Khuynh Mi lại liên tiếp mấy ngày đi Lưu Thiển Uyển làm ầm ĩ, trong phủ trên dưới ai cũng biết. Tiêu Yến cho dù tin tức bị bế tắc, cũng không thể nào hoàn toàn không biết gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play