Vừa nãy lúc Tô Khuynh Mi cùng Tiêu Yến nói chuyện, Phương ma ma ngay ở bên ngoài, hai người nói chuyện, bà ta cơ bản cũng nghe được. Tiến vào nhìn thấy gương mặt tái nhợt của Tiêu Yến, nhịn không được nói: "Phu nhân, tiểu thư rõ là muốn bạc, người sao lại đồng ý?"
Gương mặt Tiêu Yến đau thương, "Không đồng ý, vậy làm sao bây giờ? Dẫu sao vẫn là thịt từ trên người ta rơi xuống, nếu đó không phải là nữ nhi của ta, ta không giúp nó, còn có ai có thể giúp đỡ con bé đây? Hơn nữa, ta tích lũy những đồ kia vốn chính là để lưu lại vì nó, có lẽ kiếp trước ta thiếu nợ nó đi!"
Tiêu Yến bận lòng Tô Trạch Khải, nhưng hắn ta đang ở Thanh Châu, chỉ cần hắn ta nghĩ thông, chì không cần bà ta lo lắng, ngược lại là Tô Khuynh Mi …
Biết nữ chi bằng mẹ, Tô Khuynh Mi là người như thế nào, Tiêu Yến sao có thể không biết?
Trong lòng Tiêu Yến đau thương, cũng không phải bởi vì Tô Khuynh Mi hỏi bà ta bạc, mà là nàng ta chơi đùa chút tâm tư kia, một câu ân cần mà nói cũng không có, mở miệng là chỉ trích bà ta, khiến trái tim bà ta băng giá.
Phương ma ma trong lòng thở dài, đi đến trước người Tiêu Yến nói: "Dáng vẻ này của phu nhân, tiểu thư ngay cả giả vờ giả vịt quan tâm vài câu cũng không có. Lão nô cho rằng, tiểu thư căn bản không đáng tin cậy, phu nhân nên vì chính mình tính toán nhiều hơn, đây chắc chắn sẽ không phải là lần cuối cùng của tiểu thư."
Tiêu Yến thở dài, cả người cũng không có tinh thần, không tiếp lời, người như khúc gỗ nằm xuống, Phương ma ma thấy thế, cũng không nói thêm cái gì, quay người rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT