Lời Dạ Phó Minh nói, Thái tử vẫn nghe vào, hắn ta nghĩ lại cũng đúng không tiếp tục truy cứu trách nhiệm nữa, "Nếu Thất hoàng đệ cầu tình cho các ngươi, bổn cung cho hắn mặt mũi vậy, cho các ngươi cơ hội lấy công chuộc tội. Các ngươi hiện đang 
Hồ Vĩ và những quan viên quan đã chờ sẵn ở đây, so với ngày hôm qua thì đội ngũ hôm nay thiếu đi rất nhiều người, nhìn thấy Thái tử thì tiến lên nghênh đón rồi mang theo đoàn người Thái tử vào thành.
Bên trong thành, bởi vì mưa một thời gian dài nên con đường có mấy vũng nước rõ ràng, cửa hai hai bên con đường đều mở, còn có thể nhìn thấy hàng quán được bày ra, trên đường người đi đường rộn ràng, bọn họ trên người mặc vải thô, không phồn hoa, nhưng cũng không đến mức quạnh quẽ, là cảnh tượng trấn nhỏ biên cương sẽ có.
Thái tử đi tuốt phía trước, Hồ Vĩ đi theo bên cạnh, ông ta thường xuyên giới thiệu vài câu, Quý Vô Tiễn đi theo phía sau Thái tử, đôi mắt như ra-đa bắn phá khắp nơi, cau mày, trên mặt cũng không cười.
Dạ Phó Minh cũng chỉ lẳng lặng đi theo, không tiếp lời, đôi mắt thương xót kia lại phảng phất như nhìn thấu hết thảy.
"Nạn dân đâu? Bị ngươi sắp xếp ở nơi nào?"
Quý Vô Tiễn dò hỏi sự tình nạn dân, sau đó nói: "Dẫn Thái tử đi xem."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play