***
Sáng sớm hôm sau, Quý Vô Tiễn lên đường đi Tứ Thủy.
Quý Vô Tiễn tạm thời không muốn rút dây động rừng, không vào thành mà đã ước định trước sẽ cùng người của sòng bạc gặp mặt ở một nơi.
Thành Tứ Thủy hiện tại cũng đã giới nghiêm, nhưng Hồ Vĩ được chỗ tốt từ sòng bạc đương nhiên cũng sẽ tạo thuận lợi cho bọn họ, cho nên cái gọi là trạng thái giới nghiêm của Tứ Thủy chính là, nộp đủ bạc thì được tự do đi lại.
Sòng bạc đã cắm rễ ở Tứ Thủy từ lâu, đối với nơi này đều hiểu biết rất rõ, đường đi thông thôn Minh Kim đến chùa miếu bên ngoài không chỉ có một đường, cũng không nhất định phải vào thành, không vào thành vẫn được, nhưng phải đi đường vòng, Quý Vô Tiễn lựa chọn đi đường vòng.
Tứ Thủy ngày hôm qua ban đêm có một trận mưa, đến buổi sáng lại ngừng, bởi vì vẫn luôn mưa nên đường lầy lội đi lại rất không tốt, người ra cửa cũng ít, đoạn đường ngoài thành Tứ Thủy dọc ven đường cũng nhìn không thấy có mấy người, quạnh quẽ, đặc biệt là lúc đi qua một cánh rừng nhỏ, cây cối rậm rạp, xanh um tươi tốt, thậm chí có chút dày đặc lạnh lẽo.
Sau khi đi qua đường nhỏ như cánh rừng, vẫn giống trước đó, nhìn không thấy được mấy người, nhưng người nào người nấy quần áo tả tơi, tóc tai bù xù, nhìn trông chật vật, có người đi một mình, cũng có vài người đi cùng nhau, có người lớn có trẻ em nhìn như là một nhà, trên tay cầm cái chén bể, biểu tình hoang mang, dù nhìn không thấy mặt họ, nhưng cũng có thể cảm nhận được sự hoang mang cùng bi thương, còn có sợ hãi của bọn họ, đến gần nhìn thì thấy một đám người ai cũng gầy, chỉ còn da bọc xương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play