Sau khi cân nhắc, Tô Lương Thiển không chút do dự, cũng trực tiếp nói luôn chuyện này.
Cũng có lẽ với rất nhiều người mà nói động đất là nguy hiểm nhất, nhưng với nàng mà nói bệnh dịch mới là nguy hiểm nhất.
Tuy nàng không biết lúc nào xảy ra động đất nhưng nàng biết nơi nào nguy hiểm và nghiêm trọng nhất, điều này cũng có thể tránh bớt, nhưng bệnh dịch, Tô Lương Thiển cũng có tin tưởng vào y thuật của mình, nhưng bệnh dịch thì nàng trước giờ chưa từng tiếp xúc qua.
"Ngươi nói gì?"
Khánh đế cúi nhìn xuống đầu của Tô Lương Thiển, đang ngồi bỗng đứng lên, âm thanh nặng nề, Hồ công công cũng bị run lên.
Cũng khó trách Khánh đế thất thố như thế, Bắc Tề tính ra đã có hơn trăm năm lịch sử, cũng từng xảy ra ôn dịch, cũng chết nghìn người, Hoàng đế Bắc Tề năm thứ ba, chính là vì khi cải trang vi hành đã nói chuyện với người mắc bệnh dịch, cuối cũng bị nhiễm bệnh tử vong, khi đó còn có thái giám của ông ta và mấy vị phi tần đắc sủng, đều không ai may mắn sống sót.
Tô Lương Thiển cảm thấy bệnh dịch còn khó giải quyết hơn động đất, Khánh đế xem ra cũng coi là như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play