Hồ Vĩ không thể bò dậy ngay lập tức được, cũng là vì Tiêu Bằng Vọng đang đứng ngay sau người ông ta, ông ta không dám tiến về phía trước, ngẩng đầu hét lớn với bóng lưng của Tô Lương Thiển, vạch trần tội danh của Tô Khắc Minh.
Ông ta thấy Tô Lương Thiển quả thật là nhiều chuyện, Thái tử cũng không quản, nàng cần gì phải dùng thủ đoạn cường thế như thế!
Ông ta cho rằng bản thân nói những lời này, Tô Lương Thiển sẽ sợ hãi kiêng dè mà thay đổi chủ ý, nhưng tới đầu Tô Lương Thiển cũng chẳng ngoái lại nhìn, dường như người mà ông ta tố cáo kia, không phải là phụ thân của nàng, chỉ là râu ria không quan trọng, đồng thời là người xa lạ chẳng có chút gì liên quan tới nàng vậy.
Hồ Vĩ đưa mắt nhìn Tô Lương Thiển càng ngày càng xa...
Đợi tới khi chia khu xong mới có chỗ ở, chia khu dễ như thế à?
Theo Hồ Vĩ thấy, đó chính là một công trình lớn, ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng mới xong được, ban đêm trời ướt lạnh, ông ta chẳng có chăn, những năm này chỉ lo ăn uống chơi bời, cốt rễ cơ thể vốn dĩ không tốt rồi, nếu như bị lạnh rồi sinh bệnh, lại bị hiểu là mắc bệnh truyền nhiễm, thế thì nguy rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT