Vương Thừa Huy nghe thấy thế, hoàn toàn không nhân nhượng giúp Thái tử khuyên Tô Lương Thiển, chỉ cười lạnh một tiếng, phong lưu xấu xa.
“Thái tử, ngươi đừng nhầm lẫn, Vương gia với ngươi giúp đỡ lẫn nhau, nhưng so sánh ngươi với Vương gia, thì Vương gia đối với ngươi, chắc hẳn là càng thêm quan trọng hơn. Nếu ngươi bị phế, Vương gia rất có khả năng vẫn tốt, nhưng nếu như Vương gia ngã rồi, thì Thái tử ngươi, mới thật sự là kết thúc đấy.”
Tô Lương Thiển thấy Thái tử đang hoang mang lo sợ lại mở miệng uy hiếp Vương Thừa Huy, đặc biệt lương thiện tốt bụng mà nhắc nhở nói.
Vương lão phu nhân có được thánh tâm sâu sắc, là bởi vô số lần có thể nói được lời nên chuyện trước mặt Khánh đế, bao nhiêu lần Hoàng hậu với Thái tử phạm sai lầm, đều là nhờ Vương lão phu nhân chùi đít ở phía sau cho, hơn nữa còn luôn chỉ điểm, chỉ cần Vương gia không đi theo sau lưng Thái tử làm chuyện mưu nghịch bất đạo, Khánh đế vẫn luôn nhớ tới tình cũ, sẽ không để Vương gia ngã xuống.
Nếu Thái tử bị phế, chỉ cần Vương gia làm một chút chuyện, khiến người ta thấy họ với Dạ Hướng Vũ không có ràng buộc với nhau, phần nhiều là bị lôi kéo..
Đời trước, Vương gia là không đồng ý với Hoàng hậu cùng giúp đỡ Dạ Phó Minh, cuối cùng mới bị Dạ Phó Minh tính kế.
“Còn nữa, mối hôn sự này của chúng ta lúc đầu, là do Hoàng thượng ấn định, Thái tử có biết Thái tử phi được định trước là có ý nghĩa gì không? Chính là Thái tử như nước chảy, Thái tử phi như sắt thép, trong trường hợp chúng ta chưa thành hôn, ngài có bị phế hay không, đều không ảnh hưởng tới việc ta làm Thái tử phi, dù sao thì Hoàng thượng cũng chẳng phải chỉ có một đứa con trai là ngài, đúng chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play