Quý Vô Tiễn ôm thanh kiếm mà Tô Lương Thiển đưa cho hắn, cười một cách cực kì vui sướng, cực kì gian tà, hắn giơ ngón tay cái lên với Tô Lương Thiển, “Tô muội muội, khắp trời đất này, còn có người mà ngươi không hàng phục được không? Ngươi thật sự là quá lợi hại rồi.”
Hắn ca ngợi từ trong thâm tâm, ánh mắt kia quả thật là chắp tay bái phục.
Mồm miệng Dạ Hướng Vũ nói năng thiếu suy nghĩ như thế, thế mà lại dùng những từ ngữ khó nghe nhằm vào Tạ Vân Dịch, nếu không phải hắn là Thái tử, lại có nhiều quan viên địa phương ở đó như thế, Quý Vô Tiễn thật sự muốn nhấn Dạ Hướng Vũ xuống đất hung hăng nện cho một trận rồi.
Đương nhiên, bởi vì những giả thuyết mà hắn đưa ra kia đều không tồn tại, thế nên hắn chỉ có thể để Dạ Hướng Vũ ỷ vào thân thận, còn có hôn sự căn bản không thể thành đí với Tô Lương Thiển, thích làm gì thì làm Tạ Vân Dịch.
Lúc trước, Tô Lương Thiển rút kiếm ra đuổi theo Dạ Hướng Vũ, Dạ Hướng Vũ hoảng sợ mà chạy trốn, hắn thế mà lại vừa vui vừa buồn, vui thì đương nhiên là vì Thái tử nhận phải sự kinh sợ mà nhếch nhác như thế, còn có sự bảo vệ bảo hộ của Tô Lương Thiển với Tạ Vân Dịch, lo lắng là Tô Lương Thiển sẽ bị trách tội vì điều này.
Suy cho cùng, thân phận của Thái tử cũng bày ra đó, nàng đối với Thái tử như thế là vì Tạ Vân Dịch thì chắc chắn sẽ bị chỉ trích, nào nghĩ tới dọa Thái tử đủ rồi, thế mà nàng lại có thể tìm ra được lý do đưa kiếm cho Thái tử để chứng minh sự trong sạch, lúc Quý Vô Tiễn nghe thấy, quả thật là suýt chút nữa vỗ tay khen hay rồi.
Tuyệt đối, quả nhiên trên đời này không có chuyện gì mà Tô Lương Thiển không san bằng được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play