Giọng điệu của nàng rất khiên định, sắc mặt lại nghiêm túc, mặt mày có sự hồn nhiên hiếm có, Tạ Vân Dịch nghe thấy, đầu tiên là hơi căng cứng, nhưng tâm trạng vui mừng kia, làm sao cũng không trói buộc được, hắn trực tiếp cười thành tiếng luôn.
Sau khi cười một tiếng, hai má với vành tai của hắn đều trở nên đỏ lên, giống như là bôi son, khuôn mặt trong trẻo kia, dùng tuyệt sắc nhân gian để hình dung cũng không quá đáng.
Tô Lương Thiển không ngờ hai câu nói của mình thế mà lại có hiệu quả kì dị như thế, cũng sửng sốt, sau đó cười thành tiếng, sáp lại gần nói: “Tạ Vân Dịch, chàng xấu hổ à? Chàng thế này là xấu hổ hả? Ta hỏi chàng, chuyện hôm nay, nếu đổi vị trí, nếu có người sỉ nhục ta như thế, chàng sẽ làm thinh không chút hành động nào sao?”
Mặc dù Vương Thừa Huy cũng biết chút công phu, nhưng chỉ như mèo ba chân mà thôi, căn bản không phải là đối thủ của Quý Vô Tiễn, nhanh chóng bị đánh ngã.
Hắn bị đánh mặt mũi bầm dập bước vào, thì thấy hai người Tô Lương Thiển với Tạ Vân Dịch vốn lúc nãy đang ngồi ở vị trí có chút khoảng cách đã sáp lại một chỗ, Tạ Vân Dịch vẫn ngồi ở vị trí lúc nãy, người không an phận là Tô Lương Thiển, nàng khom người xuống, gần như là sáp tới trước mặt Tạ Vân Dịch, trên mặt là nụ cười gian trá, trong mặt dường như chứa những vì sao, vành tai Tạ Vân Dịch đỏ hết cả lên rồi, mặt mày giống như bôi son.
Tạ Vân Dịch vốn dĩ đẹp trai rồi, mặt đỏ như thế này, thật sự là tuyệt sắc nhân gian, Vương Thừa Huy từng xem mỹ sắc nhân gian khắp mọi nơi cũng có chút ngây ngốc.
Lúc trước Vương Thừa Huy với Quý Vô Tiễn đánh nhau ở chỗ kia, đương nhiên là không biết trước đó đã xảy ra chuyện gì, sau khi gặp phải một cảnh này, thì thấy Tạ Vân Dịch ngẩng mạnh đầu lên, “Tất nhiên là sẽ không rồi, nếu ai dám lấy lời nói sỉ nhục nàng, ta nhất định sẽ cắt lưỡi hắn!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT