Trong đám người dân, hai giọng nói này đều không nhỏ, đưa ra các loại suy nghĩ, mặc dù có người oán trách không ngừng, nhưng cũng chỉ là oán trách thôi, tạm thời không có ai về cả.
Phần lớn thời gian Tô Lương Thiển luôn ở trong lều bạt, những lời bàn tán này, tất nhiên là nàng biết, nhưng về việc giải cứu những người dân này mà nói, nàng đã cố gắng hết sức để làm rồi, đối với những lời oán trách như thế, nàng cũng chỉ có thể mắt điếc tai ngơ, làm như không biết mà thôi.
Chớp mắt đã qua ba ngày, Tô Lương Thiển không vội, nhưng Quý Vô Tiễn lại gấp thay nàng.
“Tô muội muội, ngươi xác định, thật sự là có động đất à? Có phải sai ở chỗ nào rồi không? Lõ như không có động đất thì phải làm sao?”
Lần này Quý Vô Tiễn phụng chỉ làm việc, cũng tính là được mở mang kiến thức với mồm mép của những điêu dân kia, hắn lo lắng nếu lỡ như không có động đất, thì những người dân kia lại càng kiểu được lợi mà còn khoe mẽ, không có chuyện gì thì sẽ gây chuyện, uy vọng của Tô Lương Thiển ở dân gian sẽ bị những âm thanh chất vấn nghi ngờ này gây thiệt hại.
Hai bên lều bạt của Tô Lương Thiển có làm một cái cửa sổ, có thể nhìn thấy được bên ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT