Dạ Phó Minh vẫn còn tỉnh táo nhận thức, hắn ta có thể biết bản thân mất không chế rồi, nhưng dẫu tự mình kiềm chế nhẫn nhịn, lại hoàn toàn không giữ được cảm xúc của bản thân.
Đây là lần đầu tiên Vương Thừa Huy thấy Dạ Phó Minh thế này, nên nói là, đây là lần đầu tiên Dạ Phó Minh không kiểm soát được cảm xúc trước mặt người khác.
Vương Thừa Huy kinh ngạc, mà Thái tử thì tròn mắt, bị dọa đến tròn xoe mắt, môi run run. Người trước mắt hoàn toàn không giống với Thất đệ mà hắn ta biết.
Vương Thừa Huy giật mình, hắn có tiếng là to gan, hơn nữa không giống như tên Thái tử thật sự ngu ngốc, hắn ta biết bộ mặt thật của Dạ Phó Minh, trong lòng cũng đã có sự chuẩn bị, hắn rất nhanh đã khôi phục lại bộ dạng ăn chơi trác táng, dường như trời có sập xuống cũng sẽ không sợ.
"Thất hoàng tử, ngươi đây là đang dọa người sao? Hay là bị ta nói trúng tim đen rồi?"
Thái tử mím chặt môi, dọa hắn rồi đấy, hắn bị dọa rồi.
"Vương Thừa Huy, đồ có thể ăn lung tung, nhưng lời nói thì không thể nói bừa được đâu!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT