Tô Lương Thiển rốt cuộc tiếp lời, Tô Khắc Minh bây giờ đang tức tận óc, không chút nghĩ ngợi bèn nói: “Đúng vậy, có điều ta bây giờ thế này, làm sao bọn họ cho bạc? Thái tử nói, để ta đi tìm những quan viên kia, sau đó chính hắn ra mặt, nếu như vậy, ta nhất định sẽ bị ghi hận, hơn nữa ta còn phải bỏ ra hai vạn lượng bạc, ngươi nhìn xem ngươi ép Thái tử thành cái dạng gì rồi?”
Nói tới nói lui, Tô Khắc Minh cuối cùng vẫn đem trách nhiệm đẩy lên người Tô Lương Thiển.
Quý Vô Tiễn kinh ngạc, Tô Lương Thiển cũng hơi ngẩn ra, sau đó khẽ cười nói: “Phụ thân còn nhớ ban đầu tại sao mình phải cho ta sáu vạn lượng bạc kia không? Muốn ta trả lại cho ngài cũng đước, vậy ước định của chúng ta lúc trước cũng xóa bỏ, nếu như ngài vẫn muốn xin ta giúp, vậy thì đừng lãng phí thời gian ở chỗ này nói những lời vô nghĩa!”
Tô Khắc Minh vừa nghe Tô Lương Thiển nhắc tới giao dịch của hai người lúc trước, tự dưng tính khí xẹp xuống.
Dạ Phó Minh bây giờ dường như đã có ý kiến với ông ta, nếu như cửa hôn sự này không còn, sau này bị hắn ta âm thầm ám toán cũng chưa biết chừng, hơn nữa cho dù là bây giờ, khát vọng của Tô Khắc Minh đối với cái danh quốc trượng vẫn hừng hực thiêu đốt, mặc dù ông ta để ý đến bạc, nhưng tiền đồ so với sáu vạn lượng này quan trọng hơn nhiều.
“Vậy ta đi tìm những đại nhân kia, ngươi cho ta hai vạn lượng bạc, nếu không phải ngươi giết mất Hồ Vĩ, ta cũng không cần phải mở miệng hỏi ngươi.”
Để cho mình đòi bạc một cách hợp lý ngay tình, Tô Khắc Minh không quên đẩy trách nhiệm sang cho Tô Lương Thiển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play