Bốn món mặn một món canh, mùi vị khá là bình thường, nhưng mà đối với mấy người một thời gian ăn cơm tập thể, bọn họ đã vô cùng thích ứng quen thuộc.
Mặt trời dần dần lặn xuống, Thu Linh thắp đèn trong phòng lên, bên ngoài có gió thổi qua, ngọn nến cháy lay động trong gió, độ ấm kia lại tương đối dễ chịu.
Tô Lương Thiển ăn no, Thu Linh hầu hạ nàng tắm rửa, thay quần áo, ngồi ở bên cửa sổ hóng gió.
Bởi vì nhà trọ không gần đường cái nên hết sức an tĩnh, ban đêm gió lạnh thổi vào người, cực kỳ thoải mái.
Chỗ Tô Lương Thiển ở là một cái trấn nhỏ ở Đạt Thành, nơi này không giống kinh thành, ban đêm sẽ còn có chợ đêm. Giờ này, mọi người đều đã nghỉ ngơi rồi, ngồi trước cửa sổ lầu hai, trước mắt đều đen thui, bóng đêm sâu nồng như vậy, càng tăng thêm sự yên tĩnh bốn bề, loại yên tĩnh này, làm cho lòng người ta yên bình lạ thường.
Tô Lương Thiển nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy thỏa mãn không thể diễn tả nổi.
Tạ Vân Dịch cũng tắm xong, lúc đến tìm Tô Lương Thiển thì thấy cảnh này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play