Vẻ mặt Tô Lương Thiển thờ ơ hờ hững, nhưng lời nàng nói ra lại khiến cho Mục Lan Trưởng công chúa chấn động.
Nàng rất hiểu Hoàng thượng của Bắc Tề, Mục Lan Trưởng công chúa nghĩ như vậy, nhưng rồi rất nhanh sau đó lại thấy có gì đó không đúng, nàng là người Bắc Tề, người mà nàng nói đến là Hoàng thượng của Bắc Tề, sao nàng lại có giọng điệu như vậy? Không có chút tôn kính nào.
"Cữu cữu ta sớm muộn gì cũng sẽ về Bắc Tề, nhưng đây không phải mục đích ta tới đây, bây giờ thời cơ chưa chín muồi, trước mắt Bắc Tề rộng lớn không có chỗ cho người dung thân, nhưng chắc chắn người muốn quay về."
Tô Lương Thiển nói một hơi dài, kiên định lạ thường.
"Vừa rồi cữu cữu đã nói cho ta biết mọi chuyện, thế nhưng ta nghĩ có lẽ bà hiểu rõ chuyện này hơn người."
Mục Lan Trưởng công chúa không hề thích kiểu giọng điệu ra lệnh cho người khác này của Tô Lương Thiển, giống như nàng cao hơn bà ta một bậc, hoàn toàn không coi bà ta là cữu mẫu của mình, hơn nữa tuy nàng nói tạm thời sẽ không dẫn Thẩm An Vĩnh về Bắc Tề nhưng chung quy cũng vẫn sẽ đưa về, trong lòng Mục Lan Trưởng công chúa không hề vui vẻ.
"Tại sao ta phải nói cho bà biết?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT