Tương lai nàng vẫn còn rất nhiều con đường gian nan phải đi qua, có người như vậy ở sau lưng chống đỡ cho nàng, loại cảm giác này, thật giống như lúc mà bản thân sẽ bị ngã, sẽ có người đỡ lấy chính mình, Tô Lương Thiển rất là an tâm.
Tô Lương Thiển cùng Mục Lan Trưởng công chúa hàn huyên gần hai canh giờ, lúc ra khỏi cửa, trời đã tối cả rồi.
Phòng bên cạnh, Thẩm An Vĩnh vẫn hôn mê như trước, cũng không tỉnh lại, có điều sắc mặt so với lúc mới hôn mê thì tốt hơn rất nhiều, đã khôi phục lại bình thường.
Mục Lan Trưởng công chúa đi theo phía sau Tô Lương Thiển, không nhịn được, đứng ở cửa ngước cổ nhìn trộm, được Tô Lương Thiển gọi vào.
Đã đến lúc dùng cơm tối tồi, Tần chưởng quầy đi lên, hỏi Tô Lương Thiển muốn ăn món gì, nhìn thấy Mục Lan Trưởng công chúa ở đó thì sắc mặt trầm xuống.
"Tần chưởng quầy, ngươi sắp xếp một phòng ở lầu hai cho công chúa, nếu người không tiện ra ngoài, ngươi cho người đến đưa cơm cho công chúa."
Tần chưởng quầy có chút băn khoăn, liếc nhìn Thẩm An Vĩnh đang hôn mê một cái, Tô Lương Thiển tiếp tục nói: "Về phía cữu cữu bên này, ta sẽ giải thích."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play