Hai người lại nói chuyện chính sự một hồi, lúc sau còn nói đến chuyện nhà Thẩm gia, Tô Lương Thiển chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, chuyện của Thẩm Kỳ Thiện, nàng một chữ cũng không nói.
"Tối hôm qua nói chuyện với Mục Lan Trưởng công chúa, con biết bởi vì cái chết của ngoại tổ phụ và các cữu cữu, cữu cữu còn hận, nhưng quả thật việc này cùng Trưởng công chúa không có liên quan."
Thẩm An Vĩnh nghe thấy Tô Lương Thiển nhắc đến Mục Lan Trưởng công chúa, trên mặt hiện lên vẻ đau khổ rối rắm, "Con đây là đang giúp nàng nói chuyện? Không có liên quan với nàng? Như thế nào lại không có liên quan với nàng? Tội cha con chịu, phụ hoàng nàng là đồng lõa trực tiếp hại chết trên dưới Thẩm gia chúng ta, chuyện lúc trước, nàng cũng không vô tội hoàn toàn, nàng tuyệt đối không vô tội, con đừng nghe nàng nói cái gì cũng đều tin tưởng."
Thẩm An Vĩnh lạnh mặt xuống, trong đôi mắt là cất giấu hận ý thật sâu, hơi thở cũng gấp gáp.
"Con biết, cữu cữu hận bà ta, hung thủ hại chết ngoại tổ phụ và các cữu cữu, con cũng hận, cũng không thích, nhưng bà ta đối với cữu cữu thật sự có ơn, hai người còn có hai đứa, con trẻ không có tội tình gì!"
Nhắc đến con cái cảm xúc Thẩm An Vĩnh càng thêm kích động, trong lòng có sự căm tức rối loạn điên cuồng, "Không cần nói đến bọn trẻ với ta, nếu không phải nàng ta động chân động tay làm cho ta quên đi tất cả, ta không thể nào lấy nàng ta, lại càng không thể cùng nàng ta sinh con cái! Hai đứa trẻ kia, là sỉ nhục của ta, là bằng chứng phản quốc của ta, là nàng ta, làm cho ta dù chết cũng không còn mặt mũi nào đối mặt với phụ thân và mọi người!"
Thẩm An Vĩnh dùng sức đấm đấm ở trên giường, gân xanh trên mu bàn tay đều lộ ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT