Tạ Vân Dịch mau chóng nhận ra mình đã nói lời không nên nói, tâm loạn thành một đống.
"Không, ta, ta, là ta nói lúc ban đầu, nhưng ta, về sau ta đối xử với nàng như thế nào nàng cũng biết mà. Ta thật sự là thật lòng, ta không phải có ý đó."
Tạ Vân Dịch vài lần muốn giảo biện phủ nhận, nhưng nghĩ lại chính mình vừa mới nói những lời đó, trực tiếp phủ nhận cũng tương đương với giấu diếm, vẫn là quyết định thẳng thắn sẽ được khoan hồng thì tốt hơn.
Từ tối hôm qua khi Tô Lương Thiển miêu tả đời trước nàng trải qua những gì, Tạ Vân Dịch hoàn toàn có thể phán đoán ra, nàng chán ghét bị người khác lừa gạt đến độ nào, đặc biệt là lừa gạt tình cảm?
"Ta, ta, ta... nàng có quyền tự do lựa chọn. Nếu, nếu có một ngày ta xảy ra chuyện, nàng thay ta cai quản Tạ gia, này cũng coi như là bùa hộ mệnh ta đưa cho nàng."
Đôi mắt Tô Lương Thiển càng đỏ hơn, bực bội nói: "Ai cần? Ai cần những thứ kia của chàng. Ta không cần những thứ ấy, ta nào dám nhận!"
"Là nàng ghét bỏ ta trước. Nàng đã ghét bỏ ta rồi còn muốn tiếp tục cùng ta ở bên nhau, không phải khó chịu lắm sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play