Tạ Vân Dịch: “……”
Đây không phải đáp án hắn muốn nghe.
“Chàng nói đúng, xưng thần với hoàng thất ở một nơi lâu rồi, thì trong lòng sẽ bất giác hướng về quốc gia đó, Tạ Vân Dịch, chống đỡ gia tộc to lớn như vậy, có phải rất vất vả không? Và cả mỗi lần cổ độc phát tác, chàng nhất định rất đau đớn, chắc chắn rất dày vò có phải hay không? Nhưng mà không sao, sau này có ta rồi.”
Tô Lương Thiển ôm Tạ Vân Dịch càng chặt, nàng nghiêng đầu, nhìn sườn mặt của Tạ Vân Dịch, thanh âm dịu dàng, tại nơi ban đêm tĩnh lặng này, cất giấu sự đau lòng đối với Tạ Vân Dịch.
Trong nháy mắt, Tạ Vân Dịch bỗng cảm thấy mũi chua xót, lòng có chút chua xót, là cảm giác chua xót vì cảm động, cho nên sự chua xót, lại ẩn chứa ngọt ngào trong ấy.
Hắn đã lớn thế này rồi, cho tới bây giờ chưa có ai từng hỏi hắn có vất vả không, có mệt hay không, ở vị trí này, phần nhiều là được người hâm mộ, mà dẫu những người chăm sóc hắn, có lẽ cũng cảm thấy mọi chuyện nên như vậy, đây là điều hắn phải chấp nhận, cũng có lẽ là để tôi luyện tâm trí hắn, nên những quan tâm khiến trái tim con người ta mềm yếu đó, trong mắt bọn họ cũng không cần thiết với hắn.
Nhưng tình cảm này, ai có thể từ chối được? Từ chối không được, càng lúc càng thiếu thốn, càng sẽ không thể nào kháng cự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play