Tô Lương Thiển ầm một cái, đặt cái cốc mình vẫn đang cầm trên tay chơi đùa xuống thật mạnh, ngồi thẳng người đậy, nàng thu lại ý cười trên mặt, thần sắc nghiêm túc, sựu uy nghiêm lẫm liệt đầy mình đó, càng có khí thế giống Hoàng hậu hơn cả H
Hoàng hậu vẫn nghiêm mặt, cả ngực âm u áp lực, bà ta thế này, cung nhân Dục Lưu cung nhìn thấy, nhất định sẽ kinh hồn táng đảm, nơm nớp lo sợ.
Tô Lương Thiển không nhanh chóng trả lời.
Năng lực tưởng tượng của Hoàng hậu cũng rất phong phú, bà ta rất tin tưởng vào thân phận quyền thế của mình, cho nên bà ta cảm thấy Tô Lương Thiển để đám người Tạ Vân Dịch rời đi, là bởi vì lúc trước đã nói với bà ta những lời quá bất kính, nhận ra thế là quá mức mạo phạm, muốn sửa chữa.
Tô Lương Thiển còn chưa mở miệng trả lời, bà ta đã nói: “Tô Lương Thiển, ngươi cần phải suy nghĩ cho rõ ràng, Tạ Vân Dịch kia ngoài việc là ân nhân của Quý gia, mặt mày đẹp đẽ, mặt khác cái gì cũng không có, căn bản là không thể đánh đồng với Thái tử, hắn tiếp cận ngươi, còn không biết là có rắp tâm gì đấy? Ngươi hiện tại còn trẻ, mới có thể bị khuôn mặt đó của hắn mê hoặc, chờ ngươi lớn hơn một chút sẽ biết, khuôn mặt cho dù đẹp tới mấy, cũng không thể thay cơm ăn, hơn nữa nam nhân ba vợ bốn nàng hầu, chờ ngươi tương lai tuổi già tóc bạc, sẽ bị chán ghét rồi vứt bỏ, ngươi không thể có được thứ gì từ trên người hắn, ngươi sẽ trắng tay.”
Càng nói đến sau, Hoàng hậu lại càng là ‘mặt mũi hiền lành’, nghiễm nhiên chính là cùng hậu bối tâm sự, lời nói thấm thía, trưởng bối muốn tốt cho nàng.
Tô Lương Thiển nhìn Hoàng hậu càng lúc càng tỏ ra ưu việt, lại thêm một lần phải lo lắng cho chỉ số thông minh của bà ta, chẳng lẽ bà ta không nhìn ra được, thái độ Quý gia đối với Tạ Vân Dịch, căn bản không đơn giản chỉ là thái độ đối với ân nhân thôi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT