“Hoàng Thượng gặp ngươi chưa?”
Vương Thừa Huy lắc đầu, nhấc chân vào phòng, “Hoàng thượng cô phụ không gặp ta, nhưng cô cô ta gặp ta rồi, Thái tử bởi vì chuyện giúp nạn thiên tai, nên cáo trạng ta, ta bị bà mắng té tát một trận.”
Vương Thừa Huy đến bây giờ vẫn có thể nghĩ đến tình hình đó, hắn bị Hoàng hậu chỉ vào mũi mắng vô lương tâm, không học vấn không nghề nghiệp không làm việc đàng hoàng, không có tiền đồ.
Đối với tội danh vô lương tâm này, Vương Thừa Huy hiện tại nhớ đến là muốn cười ha ha, nếu so về vô lương tâm của những người ở Vương gia, ai có thể so được với cô cô này của hắn?
“Và, hôn sự của Tiêu Bằng Vọng và biểu muội công chúa của ta, hẳn là sắp thành rồi, dù sao Hoàng hậu cực lực tán thành, theo tiếng gió ta giò la được, Hoàng thượng cũng rất vừa lòng, có thể sẽ chỉ hôn.”
Chuyện này đối với Tô Lương Thiển mà nói, lại cũng coi là tin tức tốt.
“Gần đây rất yên ả, nhưng mà hiện tại ngươi đã trở lại, tin chắc rất nhanh sẽ trở nên náo nhiệt, hy vọng mọi chuyện đều có thể giống như dự đoán của ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT