Con của nàng ta được ôm trong ngực của bà tử, vốn ăn no cũng đã ngủ rồi, nghe được tiếng khóc thảm thiết như quỷ khóc sói tru giống như trời muốn sụp đổ xuống của nàng ta, cũng khóc theo.
Lục di nương nghe thấy nó khóc, vẫn thờ ơ như cũ, chỉ lo Tô Lương Thiển tìm cách cho nàng ta. Tô Lương Thiển bị nàng ta lôi kéo y phục, không nói gì, chỉ là một lát, nhưng Lục di nương lòng nóng như lửa đốt, căn bản chờ không được, ngay lập tức trở nên luống cuống, mà tiếng khóc của đứa trẻ trong lúc đó, là lửa cháy đổ thêm dầu. nàng ta từ từ đứng lên, ngón tay chạm vào đứa trẻ cái gì cũng đều không hiểu kia, “Khóc khóc khóc, chỉ biết khóc, khóc cái gì mà khóc? Ta sắp bị ngươi hại chết rồi, ngươi có cái gì mà khóc!”
Tiếng nói của Lục di nương rất lớn, tràn đầy lửa giận cùng oán giận, nghiến răng nghiến lợi, bỗng chốc đứa trẻ kia khóc càng phát ra lớn tiếng.
“Ta kêu ngươi đừng khóc có nghe hay không, ngươi lại khóc, ngươi lại khóc ta ném chết ngươi, hôm nay …”
“Được rồi!”
Tô Lương Thiển cau mày, cắt đứt tiếng kêu la của Lục di nương.
Nàng thật sự nghe không nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT