Dạ Phó Minh lại nhìn Thái tử ngồi bên cạnh Tô Lương Thiển. Thái tử ngồi một mình, tuy rằng vị trí Thái tử phi bỏ trống, nhưng Thái tử cũng có trắc phi, lương đệ càng rất nhiều chứ đừng nói đến nữ nhân khác, nhưng Khánh đế vì để thể hiện sự coi trọng với Tô Lương Thiển, không cho Thái tử mang theo bất kỳ nữ nhân nào.
Dạ Hướng Vũ ngồi một mình, ánh mắt nhìn những vũ công duyên dáng kia tràn đầy sắc dục làm trong lòng Dạ Phó Minh cũng cảm thấy sảng khoái hơn một chút. Nhưng sự thoải mái này không kéo dài được bao lâu, thì đã bị thay thế bởi sự ghen ghét.
Một người như vậy có thể trở thành Thái tử trong khi hắn ta đầy bản lĩnh lại phải chịu khuất phục.
Chỉ cần nghĩ đến điều này, Dạ Phó Minh cảm thấy mình không thể bình tĩnh lại.
Lúc Dạ Phó Minh đang chờ xem kịch vui thì một thái giám đi tới, cũng không biết đã nói gì vào tai hắn ta. Dạ Phó Minh vẫn như cũ nhìn về hướng Tô Lương Thiển, ánh mắt âm trầm, vẻ mặt u ám, suy nghĩ một lúc rồi đứng dậy bỏ đi.
Mặc dù Dạ Phó Minh là người hoàng thất nhưng lại không mấy ai biết đến, hắn ta rời đi cũng không có nhiều người chú ý.
Sau khi Dạ Phó Minh rời đi không bao lâu, một tên thái giám không nổi bật lắm nói gì đó với Thái tử. Thái tử lén nhìn Khánh đế và những người khác, thấy bọn họ không để ý nhiều đến hắn ta thì thở dài nhẹ nhõm, hắn liếm liếm khóe miệng, do dự một lúc rồi mặc kệ thị vệ ngăn cản mà lén lút rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play