Tô Khắc Minh nói rõ hụt hơi, bởi vì bối rối và chột dạ, ông ta nói lắp ba lắp bắp, còn thở gấp hơn.
“Thần... thần không... không biết cách dạy dỗ nữ nhi, thần... thần, thần...”
Tô Khắc Minh cứ vậy một hồi, đầu óc ông ta trống rỗng, vốn dĩ cũng không biết giải thích thế nào.
Khánh đế nhìn Tô Khắc Minh cúi đầu bối rối, vẻ mặt xanh mét khó coi, chậm rãi thả lỏng một chút, ông ta khôi phục lại vẻ mặt hiền hòa với Tô Lương Thiển như lúc trước, “Trẫm cũng không phải người ghép uyên ương bừa bãi, mối hôn sự này là trẫm xác định khi chưa lên ngôi, trẫm nhất ngôn cửu đỉnh, bây giờ ngươi nói không muốn, vậy có thể nói lý do cho trẫm không?”
Khánh đế không bày ra dáng vẻ kiêu ngạo của Đế vương, mà như một trưởng bối ân cần chỉ bảo, càng làm nổi bật chuyện Tô Lương Thiển không biết suy xét phải trái.
Nhất ngôn cửu đỉnh?
Tô Lương Thiển nghe đến bốn chữ này thì không biểu cảm gì ra ngoài mặt, nhưng trong lòng thì dè bỉu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT