“Ra ngoài hít thở không khí.”
Giọng hắn ta run rẩy, giống như cơ thể hắn ta, đều cứng đờ, nhưng chiều hướng liên quan tới Thái tử, hắn ta không nhắc đến một chữ nào.
Nếu không có Tô Lương Thiển, hắn ta định nói mấy lời che giấu một chút, nhưng bây giờ hắn ta chỉ hận không thể phủi sạch quan hệ với hai người bên trong.
“Ngươi không ở cùng Thái tử? Vậy ta đi chỗ khác tìm xem sao, nếu ngươi nhìn thấy hắn thì nói với hắn, hắn gây rắc rối rồi, cô cô cũng bị hắn liên lụy, ngươi bảo hắn đến chỗ hoàng thượng nhận tội đi!”
Dạ Phó Minh nhìn Tô Lương Thiển và Quý Vô Tiễn, Tô Lương Thiển và Tạ Vân Dịch đứng ở lối vào không di chuyển, Quý Vô Tiễn thì không chịu ngồi yên, đã chạy mất rồi.
Dạ Phó Minh thấy ý Vương Thừa Huy hình như muốn đi, đang chuẩn bị thuận theo lời hắn ta đuổi đám người này đi, trong đám người đột nhiên có người phát ra tiếng hét.
Tim Dạ Phó Minh đập thình thịch, xoay người, thì thấy Tiêu Ý Trân đứng ở vị trí lối vào đài ngắm cảnh, đang ngẩn ngơ, giống như nhìn thấy chuyện gì không thể gặp người khác, khuôn mặt kinh sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play