Nàng ta đã quyết định như vậy, kết quả, quanh co qua lại, đồ lục soát bên trong lại không phải đồ của nàng ta, mà là ngọc bội của Dạ Phó Minh. Dạ Phó Minh lại khiến Tô Khuynh Mi rét lạnh trong lòng, việc Tô Khuynh Mi chỉ ra và xác nhận Dạ Phó Minh, hoàn toàn chính là thuận nước đẩy thuyền, bởi vì chỉ có chỉ ra và xác nhận là Dạ Phó Minh, nàng ta mới có thể diễn vai người bị hại vô tội.
Tô Lương Thiển nghĩ đến ánh mắt Dạ Phó Minh vừa nhìn Tô Khuynh Mi, chỉ cảm thấy hài hước và buồn cười, chuyện giống nhau, đổi vị trí, chẳng lẽ hắn ta sẽ hy sinh mình hay sao? Hắn ta không thể, hắn ta cũng là loại người giống Tô Khuynh Mi, sao có thể làm như vậy?
Hơn phân nửa thời gian, Tô Khắc Minh đều ở trong trạng thái mơ màng, ông ta mất một hồi lâu mới tiêu hóa được câu trả lời của Tô Khuynh Mi, ông ta nhìn Dạ Phó Minh tức giận muốn giết, theo bản năng nghĩ đến bốn chữ tiền đồ vô lượng của Viễn Tuệ đại sư đã ban cho ông ta trước kia, tâm càng thêm hốt hoảng.
Hôn sự này của Tô Khuynh Mi cùng Dạ Phó Minh, Tô Khắc Minh đã không dám hy vọng xa vời, nhưng Tô Khuynh Mi lúc này bỏ đá xuống giếng, Dạ Phó Minh tất nhiên sẽ mang thù cả đời, nếu tương lai hắn ta trở mình, ngộ nhỡ muốn trả thù ông ta thì làm sao bây giờ?
Tô Khắc Minh tuy rằng cũng có chút sợ Tô Lương Thiển, nhưng nghĩ vì có quan hệ huyết thống nên trong lòng vẫn không kiêng nể gì, theo ông ta thấy, Tô Khuynh Mi lúc này cho dù nếu có nói gì, cũng hẳn sẽ giúp đỡ Dạ Phó Minh, Tô Khắc Minh càng nghĩ càng hoảng, chỉ cảm thấy mình bây giờ và tương lai đều không thấy được hy vọng.
Ông ta nhìn Tô Khuynh Mi, cảnh cáo nói: “Mi Nhi, lời nói không thể nói bậy, ngươi nghĩ kỹ, đừng oan uổng cho Thất hoàng tử!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play