Nếu bàn về thân phận, Vương lão phu nhân không tôn quý bằng Thái hậu, nhưng xét về sức nặng và sự kính trọng trong lòng Khánh đế, Vương lão phu nhân có khả năng nhỉnh hơn Thái hậu một chút. Hơn nữa mặc kệ Vương lão phu nhân làm chuyện gì, thì đều cho Khánh đế cảm giác, điều đầu tiên đều là đứng về lập trường của ông ta, Khánh đế đối với Vương lão phu nhân càng thêm thân cận hơn chút, thấy bà nhiều tuổi rồi còn quỳ trên mặt đất, lập tức cho bà đứng dậy.
“Hoàng thượng, thần phụ có một thỉnh cầu, Thái tử bị thương không nhẹ, đã hôn mê, lúc này xảy ra chuyện gì rồi truyền ra ngoài đối với thanh danh hoàng gia sẽ càng không dễ nghe, cầu xin Hoàng thượng có thể tìm thái y để chữa trị cho hắn.”
Vương lão phu nhân nhắc tới chuyện đó thì Hoàng hậu mới nhớ tới Dạ Hướng Vũ còn bị trọng thương. Hơn nữa lâu như vậy cũng chưa phát ra âm thanh, bà ta sợ hãi, bất chấp Khánh đế, trực tiếp nghiêng ngả lảo đảo đứng lên lao đến bên người Dạ Hướng Vũ, duỗi tay xem xét mũi miệng hắn ta, thấy còn có hơi thở, mới nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng bởi vì Thái tử hôn mê, mông toàn là máu, sắc mặt lại trắng bệch, bà ta lại không an tâm mà ôm Thái tử khóc.
Thái tử xảy ra chuyện gì thì bà ta sẽ thật sự một chút hi vọng cũng không có.
Bà ta xoay người đối mặt Khánh đế, phụ họa Vương lão phu nhân cầu xin ông ta.
Thái hậu thấy bộ dạng Hoàng hậu than thở khóc lóc thì sắc mặt lạnh băng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT