Thái độ của Tô Lương Thiển khiêm tốn, nhìn chằm chằm Khánh đế: “Say rượu thất đức, hoặc là bị hạ dược.”
Tô Lương Thiển hơi dừng lại một chút, rồi nhanh chóng giải thích: “Bây giờ tất cả người dân đều tin rằng, hai nữ tử kia thật sự có xảy ra quan hệ với Thái tử, một nữ tử trong đó cũng đã thật sự có thai rồi. Nếu như cưỡng ép giảo biện, chỉ sẽ càng vẽ càng đen thôi, người dân cũng sẽ không tin tưởng, nếu Hoàng thượng đã muốn phế Thái tử, không bằng nói Thái tử say rượu rồi làm ra chuyện như thế, hoặc là, hai nữ tử kia vì hưởng vinh hoa phú quý, mà hạ dược Thái tử, mới xảy ra quan hệ, đây cũng tính là miễn cưỡng có thể đảm bảo được thể diện của hoàng gia, hơn nữa, đối với Thái tử mà nói, tội danh cũng không còn lớn thế nữa.”
Ý này của Tô Lương Thiển rất rõ ràng, trách nhiệm này, Thái tử chắc chắn phải gánh, không thể đùn đẩy cho ai được.
“Tô Lương Thiển, rốt cuộc là ngươi có dã tâm gì?”
Câu nói ‘nếu Hoàng thượng đã muốn phế Thái tử’ kia của Tô Lương Thiển, Hoàng hậu nghe vào tai, thật sự thấy chói tai.
Không đợi người khác lên tiếng, Vương Thừa Huy yếu ớt hỏi một câu, “Thế chủ ý và phương pháp không phế Thái tử thì thế nào?”
Hắn giống như thể bất chấp khó khăn, kiên trì vùng vẫy, hoàn toàn không muốn Thái tử bị phế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT