Sau khi nàng ta ra ngoài thì nghe ngóng, biết được Tô Lương Thiển với Thái hậu về Từ An cung, lập tức đuổi tới, đúng lúc tới nơi thì Tô Lương Thiển đang chuẩn bị rời đi.
“Tô muội muội.”
Chiêu Mông công chúa thấy Tô Lương Thiển thì gọi một tiếng, hai mắt càng đỏ thêm lên, sự ủy khuất tủi thân lên men trong lòng, khiến cho nước mắt suýt chút nữa thì lại tràn ra lần nữa.
“Thái tử bị phế, tâm trạng của Hoàng hậu nương nương không tốt, công chúa không cần thiết phải tranh cãi với bà ấy vào lúc này.”
Tô Lương Thiển mỉm cười nói một câu, đôi mắt trong sáng, dường như có thể nhìn thấu mọi thứ.
Tô Lương Thiển không nói còn tốt, vừa nói xong, nước mắt của Chiêu Mông công chúa trực tiếp rơi xuống.
“Tâm trạng của bà ấy không tốt à? Tâm trạng của ai tốt chứ? Nếu bà ấy quản giáo hoàng huynh nghiêm khắc hơn, cũng không tới mức dẫn tới tai họa như thế này, bây giờ tức giận phẫn nộ có tác dụng gì chứ? Bà ấy lén lút trút sự bực tức lên người ta thì thôi, ta giận bà ấy, giận bà ấy là trước mặt mấy người phụ hoàng, hoàng tổ mẫu, với cả ngoại tổ mẫu thế mà...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play