Thẩm Đại phu nhân không phải là hoàn toàn không quan tâm chút nào tới Thẩm Kỳ Thiện, nhưng làm người thì đều có tư tâm.
Bà càng thích Tô Lương Thiển hơn, bà nhìn Tô Lương Thiển đi từng bước một để đến được như bây giờ, càng lúc càng đến gần với lời hứa hẹn lúc nàng vừa trở về kinh thành, điều này cũng có nghĩa là, chuyện minh oan giải tội cho phu quân và con trai của bà không phải là không thể.
Thẩm Đại phu nhân từ nhỏ lớn lên ở trong cung, trước nay đều không phải người nhân từ biết nương tay, nếu không phải nhân mạch Thẩm gia điêu tàn, thì ý muốn làm Thẩm Kỳ Thiện biến mất cũng có, người liên lụy đến Tô Lương Thiển, liên lụy đến người Thẩm gia như vậy thì giữ lại để làm gì?
“Được rồi, cữu mẫu, sự việc cũng đã xảy ra, có nói tiếp cũng không thay đổi được chuyện gì, người cho hạ nhân đến Tiêu gia xem thử xem, còn có Vương phủ nữa.”
“Vương phủ?”
Tô Lương Thiển gật gật đầu, nàng còn chưa kịp nói lời gì, Thu Linh đứng một bên đã lòng đầy căm phẫn nói: “Sáng sớm hôm nay, nàng ta tới tìm tiểu thư, chất vấn người rằng có phải tiểu thư mang Chiêu Mông công chúa ra khỏi cung hay không, muốn biết tiểu thư có mục đích gì?”
Thẩm Đại phu nhân nhíu mày, “Được, ta cho người đi Vương gia hỏi thăm một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play