Nếu từ bỏ, vậy những năm tháng ăn khổ sống tội ở lãnh cung kia đều là chịu không sao?
“Hoài nghi thì hoài nghi, lấy danh vọng và địa vị hiện tại của tỷ tỷ ở Bắc Tề, nếu không có chứng cứ xác thực, làm sao phụ hoàng có thể nói phạt là phạt?”
Hiền phi có chút khiếp sợ nhìn về phía Dạ Tư Tĩnh, Tô Lương Thiển cũng nhìn Dạ Tư Tĩnh. Khác với với Hiền phi ngưng trọng, Tô Lương Thiển trực tiếp cười thành tiếng, nàng giơ tay sờ sờ đầu Dạ Tư Tĩnh, “Thập Nhị nói rất đúng, chính là như vậy, hoài nghi thì hoài nghi, ta cũng không phải ăn chay, không có chứng cứ, còn có thể tùy tiện định tội hay sao?”
Hiền phi nhìn hai người, bất đắc dĩ, sau đó lại cười.
Không phải bà ấy chưa từng dao động, nhưng đến bây giờ Tô Lương Thiển còn có thể kiên trì thì sao bà ấy lại có thể nào bỏ dở nửa chừng?
Đầu Dạ Tư Tĩnh dán vào lòng bàn tay Tô Lương Thiển cọ cọ, nụ cười ít khi sạch sẽ như vậy, nhìn Hiền phi vẫn sầu lo nói: “Tỷ tỷ làm như vậy, nhất định là có lý do của mình. Mẫu thân, người không cần quá lo lắng.”
Tô Lương Thiển lại cười, nhìn Hiền phi phụ họa nói: “Cô cô, nghe được rồi chứ? Chính là như vậy, tin tưởng con là được rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play